Từ "đa thức" trong tiếng Việt là một thuật ngữ toán học dùng để chỉ một biểu thức đại số có chứa nhiều đơn thức (hay còn gọi là các hạng tử) được nối với nhau bằng các dấu cộng (+) hoặc trừ (-). Đa thức có thể có nhiều bậc khác nhau, tùy thuộc vào bậc cao nhất của các đơn thức trong nó.
Đa thức là một biểu thức có ít nhất hai hạng tử, ví dụ như (3x^2 + 2x - 5). Trong biểu thức này, (3x^2), (2x), và (-5) là các đơn thức, và chúng được nối với nhau bằng dấu cộng và trừ.
Đa thức bậc nhất: (2x + 3)
Đa thức bậc hai: (x^2 - 4x + 7)
Đa thức bậc ba: (x^3 + 2x^2 - x + 6)
Trong toán học, đa thức được sử dụng rộng rãi trong các lĩnh vực như đại số, giải tích, và nhiều lĩnh vực khác. Chúng có thể được dùng để mô tả các hàm số, giải phương trình, và trong các bài toán thực tiễn.
Tóm lại, "đa thức" là một khái niệm cơ bản trong toán học, đặc biệt là trong đại số.